8 giờ tối đường vẫn đông ngộp thở. Lẫn trong dòng xe cộ như nêm, một chiếc xe đổ rác trờ tới trước quán cà phê số 19 đường Đào Duy Anh, Phú Nhuận. Hai anh công nhân nhanh nhẹn gom rác vào thùng xe, đẩy đi. Ông chủ quán - là một luật sư, ơi ới với theo, đưa một túi đủ thứ chai lọ, vỏ lon bia...
À, thì ra ông đã phân loại sẵn mấy thứ có thể bán ve chai dành cho những người lấy rác. Ông nhỏ nhẹ cảm ơn hai anh công nhân đã lấy rác và hai anh công nhân cũng nhỏ nhẹ cảm ơn túi quà sâu sắc của ông.
Gần đó là con hẻm nhỏ ở cổng xe lửa số 9, ngay chợ Ga ở Phú Nhuận. Xe lửa qua cổng này có đường ngang, không có rào chắn.
Buổi sáng, mỗi lần xe lửa kéo còi đi qua là người dân quanh đó đang uống cà phê hoặc bà bán hủ tiếu hoặc ông xe ôm đứng dậy, ra ngăn đường cho xe lửa qua. Nhiều chục năm nay như vậy, họ làm một cách tự nhiên, như một phần việc của mình.
Rồi bữa nọ kẹt xe trên đường Trần Huy Liệu khúc quận 3. Các xe phải len vào hẻm ngoằn ngoèo không biết đường ra. Thế là mấy anh thanh niên xăm trổ trong xóm lao động đứng ra chỉ đường cho xe cộ. Tướng tá bặm trợn nhưng ra tay làm việc nghĩa coi bộ hiền khô.
Giữa bao thứ bộn bề bực bội thì Sài Gòn có những chuyện nhỏ thiệt là dễ thương.
Ý kiến bạn đọc